| |||
20:08' 17/07/2007 (GMT+7) | |||
(Lanhdao.net) - Chỉ còn một ngày nữa là kỳ họp đầu tiên của Quốc hội khóa XII sẽ khai mạc. Với đại biểu Quốc hội Dương Trung Quốc (tỉnh Đồng Nai), nhiệm kỳ này của ông sẽ đặc biệt hơn, và bận rộn hơn khi blog Quốc Xưa Nay chính thức "trình làng". * Đại biểu Quốc hội đầu tiên lập... blog * Blog của ông nghị "Quốc Xưa Nay" Chuyện "bếp núc" trong blog của ông nghị Mặc dù blog Quốc Xưa Nay chưa đặt ở chế độ công khai nhưng lượng truy cập vẫn tăng vùn vụt. Đã có rất nhiều blogger vào bình luận, nhắn nhủ, rồi "chào mời" vì ông là chính khách đầu tiên của Việt Nam công khai lập blog. Cũng có người muốn xem "mặt mũi" blog của ông "như thế nào", hoặc để thỏa mãn sự tò mò, hoặc "để lại dấu ấn" trong blog của người nổi tiếng. Số khác thì muốn cùng ông chia sẻ suy nghĩ, tâm tư... Đa phần đều gửi tới ông lời chào "gia nhập" làng blog! Nhưng khi nhìn vào bức hình của blog Quốc Xưa nay, không ít người ngạc nhiên cho tới nghi ngờ: sao không phải là "ông" Quốc vẫn xuất hiện trên báo đài, mà lại là một... cậu bé? Phải chăng đây chỉ là một blogger giả danh? Trong khi đó, mọi hoạt động trên blog có vẻ vẫn "im ỉm", không động tĩnh gì... Thực ra, ông Quốc chẳng thiếu ảnh, nhưng ông vẫn dứt khoát chọn "cậu bé" này, bởi đây là tấm hình của ông chụp cùng với gia đình hồi năm 1951. Và thể theo yêu cầu của ông, hình ảnh "cậu bé" này đã được tách riêng để làm "mặt tiền" trên blog. Ông muốn giao diện của blog thật giản dị. Mọi thông tin cá nhân trên blog ban đầu cũng rất "khiêm tốn" và cũng chưa vội vàng để public (công khai). Bắt đầu hé mở chuyện nghị trường Các bài viết đầu tiên trong blog Quốc Xưa Nay hiện giờ đều là các bài báo của ông đã từng được đăng tải. Đó là những suy ngẫm, những câu chuyện mạn đàm về thời cuộc và cả những chuyện tưởng chừng vụn vặt trong con mắt của một nhà sử học, một người viết báo, và một đại biểu Quốc hội...
Cũng trong bài viết "Nghĩ về việc chất vấn ở Quốc hội", ông đã đọc lại bản tưởng thuật phiên chất vấn đầu tiên của Quốc hội khóa I.
Từ câu chuyện đó, ông rút ra một điều: "60 năm sau, đọc lại tường thuật phiên chất vấn đầu tiên của Quốc hội mới thấy giá trị của cái nền móng truyền thống của thế hệ những người gây dựng nền Cộng hoà Dân chủ vững chãi đến dường nào. Nghĩ cho cùng thì, cho dù Quốc hội và thể chế dân chủ của chúng ta đã đi được một chặng đường xa, nhưng cũng có nhiều giá trị mà đến nay ta còn phải phấn đấu nhiều mới nối gót được người xưa. Việc chất vấn ở Quốc hội cũng vậy!" Những câu chuyện nhỏ và một bồ kiến thức Một blog cá nhân được hiểu đơn giản nhất là một cuốn nhật ký online. Nhưng, với một "pho sử" cùng những kinh nghiệm trong làm báo, rồi hoạt động ở chốn nghị trường, cộng với sự chịu khó viết lách, blog Quốc Xưa Nay giống như một bộ sách, mà trong đó, lĩnh vực nào cũng có chuyện để mà nói, để mà bàn.
Đại biểu Quốc hội: "3 trong 1" Là một blogger, ông có thêm một kênh đại chúng nữa để tiếp cận với người dân. Còn quay trở lại vai trò của đại biểu Quốc hội, ông vẫn nói vui rằng: "Mình nhiều khi chỉ là một viên thuốc an thần, trong khi dân cần một viên thuốc chữa bệnh". - Trong một năm, ông dành ra bao nhiêu thời gian để giải quyết các vấn đề thuộc quyền hạn và trách nhiệm của đại biểu Quốc hội? Về lý thuyết, theo quy định thì một đại biểu không chuyên trách dành ra 1/3 thời gian để hoạt động Quốc hội. Nhưng rất khó để thống kê cụ thể. Thí dụ, tôi ở trong Ủy ban Văn hóa giáo dục, tôi tham gia một số hoạt động đối ngoại như tổ chức đi giám sát, tiếp khách, đi làm việc và cả những buổi hội thảo về lập pháp v.v... Cho nên với cử tri, nhiều khi tôi không chủ động được, cử tri đến lúc nào là mình phải tiếp lúc đó, dù là sáng sớm hay là vào buổi tối. - Trong vai trò của đại biểu Quốc hội không chuyên trách, làm thế nào để ông giải quyết hết các công việc đó? Tôi vẫn cho rằng đại biểu Quốc hội thì phải là chuyên trách, tính chuyên nghiệp cao, và có bộ máy làm việc. Bởi vì một trong những cái khó nhất mà chúng tôi xử lý, thí dụ như xử lý cái đơn của dân chẳng hạn, thì nhiều lúc thấy mình chưa đủ năng lực về pháp luật để có thể phân định được, phát biểu được ý kiến của mình. Nếu chỉ làm công việc đơn giản của người truyền đơn, giống như là anh bưu tá thì tôi cho rằng nó chỉ giải quyết được một khâu hết sức hình thức. Tôi đã phát biểu trước Quốc hội: người đáng được trợ giúp pháp lý nhất chính là đại biểu Quốc hội, bởi vì đại biểu - kể cả tôi - cũng không phải là những người am hiểu hết tất cả các vấn đề của luật pháp. Tôi cứ hay nói vui là, một đại biểu Quốc hội là phải "3 trong 1": Thứ nhất là đại biểu với tư cách là được luật định, với quyền lực được luật định; Thứ hai là là một luật sư, một nhà luật học, có đủ khả năng phân tích vấn đề trong quá trình lập pháp, giám sát; Thứ ba là một nhà truyền thông PR (quan hệ công chúng) tốt để có thể đưa được tiếng nói của mình tác động mạnh vào trong đời sống xã hội. Tùng Anh |
Thứ Tư, 29 tháng 8, 2007
Blog của ông nghị "Quốc Xưa Nay": Trình làng!!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét